Thứ Sáu, 18 tháng 10, 2013

Chap 1:
Hoa Sơn, Đỉnh Ngọc Nữ . Mùa xuân về, trăm hoa đua nở, cây cỏ tốt tươi , từng ánh nắng chan hòa xuyên qua từng kẽ lá sưởi ấm vạn vật , đúng là tiên cảnh nơi nhân gian, làm con người ta quên hết phiền não chốn hồng trần.
Doanh doanh ngồi dựa vào LHX, cùng tránh nắng dưới tán cây cổ thụ. Nơi đây là nơi LHX từng luyện kiếm, 2 người mới kết thành phu phụ, vốn dĩ phải ý hợp tâm đầu, quấn quýt không rời. Tuy nhiên vì xảy ra quá nhiều việc mà đến giờ mỗi người đều có tâm sự của riêng mình.
_ Xung ca, dạo này muội thường gặp ác mộng. Muội mơ thấy huynh bỏ muội ra đi mãi mãi ..
Nói rồi doanh doanh ôm chặt lấy Lệnh Hồ Xung không buông. Lệnh Hồ Xung thở dài trầm mặc, trong lòng chàng rất lấy làm kỳ . Độc của Doanh doanh vốn đã giải được, nhưng lại thường có những biểu hiện lạ, thích luyện kiếm, thích thêu thùa. Tuy đã hỏi Bình Nhất Chỉ nhưng hắn chỉ nói đây là di chứng sau phẫu thuật, một thời gian sau sẽ khỏi . Nhưng đã gần 2 tháng, bệnh tình có vẻ càng trầm trọng.
_ Muội đừng lo, ta và muội mãi mãi không lìa xa.
Doanh doanh nở nụ cười mãn nguyện, nàng đã mất tất cả, giờ không muốn mất đi LHX nữa, đó là cả cuộc đời của nàng.
_ Mai ta phải đi dự lễ nhậm chức của Nghi Ngọc, muội nên ở nhà nghỉ ngơi, ta sẽ về sớm.
Doanh doanh yếu ớt gật đầu. Nàng không muốn xa rời lang quân, nhưng miễn cưỡng đi cũng không ổn.
Sáng hôm sau, sau khi Lệnh Hồ Xung đi. Bình Nhất Chỉ tới thăm, vốn là để kiểm tra bệnh tình của Nhậm đại tiểu thư, kiểm tra những di chứng. Sau khi chẩn mạch, hắn cảm thấy vô cùng ngạc nhiên vì mạch đập nhanh vô cùng. Chất độc đã được giải hết nhưng không ngờ trái tim này vẫn chưa hoàn toàn hòa nhập với nàng.
_ Tiểu thư, người có phải hay bị ảo giác, chóng mặt không?
_ Bị thường xuyên, tiên sinh hãy giúp ta , ta cảm thấy rất mệt mỏi .
Bình Nhất Chỉ lặng yên một lúc, rồi nói:
_ Tiểu thư, trái tim trong người tiểu thư vốn là của một cao nhân tu luyện nội công cực kỳ bá đạo. Vì vậy mới có thể giải được độc của tam thi não thần đan, tuy nhiên cũng chất chứa trong đó một phần ký ức của chủ nhân cũ . Để hóa giải điều này có 2 cách.
_ Cách thứ nhất, thuộc hạ sẽ kê một đơn thuốc an thần, kết hợp với tiểu thư dùng ý chí mạnh mẽ của mình, loại bỏ hết ma niệm . Một thời gian sau trái tim đó sẽ hoàn toàn là của tiểu thư.
_ Cách thứ hai, thuộc hạ sẽ thay một quả tim của một nữ nhân yếu hơn cho tiểu thư. Cách này có nhiều rủi ro không cần thiết, thuộc hạ khuyên tiểu thư chọn cách thứ nhất.
Doanh doanh suy nghĩ rất nhiều, vốn dĩ nàng cũng không muốn chọn cách 2, nhưng vì nàng quá mệt mỏi với những lần mất trí nhớ, rồi không kiểm soát được cảm xúc. Cuối cùng đành phải dùng hạ sách này. Bình Nhất Chỉ cũng không hổ danh thần y, sau lần đầu hắn đã có nhiều kinh nghiệm hơn, thay được quả tim mới cho doanh doanh. Những việc này Doanh doanh luôn giấu Lệnh Hồ Xung, nàng không muốn chàng phải lo lắng. Sau một thời gian thay tim mới. Những triệu chứng trước kia đã hoàn toàn biến mất, Doanh doanh vui mừng vô cùng, thế là từ nay nàng đã thoát khỏi cơn ác mộng. Nhưng cũng vì vậy nên Doanh Doanh cảm thấy tò mò , trái tim kia là của ai mà lại bá đạo như vậy. Nếu có một cao thủ nổi danh như vậy chắc hẳn nàng đã phải biết, dễ dàng giải được tam thi não thần đan, mà lại là phụ nữ, chẳng lẽ …
Sau nhiều lần gặng hỏi Bình Nhất Chỉ mà không có kết quả, hắn nói rằng là của một vị cao nhân giấu tên. Nhưng Doanh doanh vốn thông minh, nàng đã đoán ra đây là tim của ai nhưng lại không dám tin vào điều đó. Một người vừa là kẻ thù vừa là tình địch sao có thể cứu mình cơ chứ.
_ Bình đại phu, ông vẫn còn muốn giấu ta sao? Lệnh Hồ Xung đã nói cho ta biết rồi, đây là tim của Đông Phương Bất Bại.
Bình Nhất Chỉ biến sắc, làm sao Lệnh Hồ Xung có thể biết việc này? Nhưng 2 giây sau hắn liền đã hiểu ra tất cả, đây là một cái bẫy , nhưng đã muộn rồi.
Căn cứ vào biểu tình trên mặt Bình Nhất Chỉ, Doanh doanh càng khẳng định điều mình nghĩ là đúng. Nàng cực kỳ ngạc nhiên về sự thật này. Suy tính rất nhanh trong đầu, nàng nói:
_ Ông hãy dẫn đường, ta sẽ đi viếng Đông Phương thúc thúc, người đã hy sinh để cứu mạng ta.
Bình Nhất Chỉ thở dài, hắn biết việc đến mức này cũng không thể giấu nữa. Hắn ủ rũ nói:
_ Chỉ mong tiểu thư giữ kín việc này, không nên cho Lệnh Hồ công tử biết.
Doanh doanh gật đầu, nàng ngu sao, nói ra chính là lấy đá đập chân mình.
Hai người đi rất xa đến một địa danh gần cực bắc, nơi đây quanh năm tuyết phủ, lạnh lẽo không chịu nổi. Thảo nào ngày xưa khi mới thay tim thì nàng rất thích tới đây, là do tâm linh tương thông, tuy vậy bây giờ thì nàng cảm thấy lạnh cả về thể xác lẫn tâm hồn.
Sau khi đến hồ băng mà Bình Nhất Chỉ đã chỉ định, nàng lợi dụng lúc hắn đang không chú ý mà điểm huyệt hắn, sau đó sai thủ hạ đào xuống lớp băng để lấy xác lên. Sau khi làm xong, nàng bắt thủ hạ đi đến tây vực và không được phép trở về chừng nào nàng chưa cho phép.
Tuy ra đi đã lâu nhưng xác Đông Phương Bất Bại vẫn được bảo tồn nguyên vẹn, nàng mặc bộ đồ đỏ như tân nương , mái tóc búi cao, khóe môi còn đọng nụ cười nhẹ , tất cả những việc nàng đã làm là can tâm tình nguyện, thật lòng mong tình lang được hạnh phúc. Doanh doanh càng nhìn càng căm tức, người trước mắt đây đã cướp tất cả của nàng, thậm chí bắt nàng uống thần đan, sống dở chết dở. Nếu chuyện hiến tim này lộ ra ngoài thì nàng sẽ mất Lệnh Hồ Xung mãi mãi. Nàng tuyệt đối sẽ không để điều này xảy ra bằng bất cứ giá nào .
Nhặt thanh trường kiếm, lý trí nói cho nàng biết chỉ cần hủy xác và giết Bình Nhất Chỉ thì mọi việc chỉ có trời đất và nàng biết, không có người thứ tư. Đông Phương thúc thúc à, vì hài nhi mà làm một việc cuối cùng đi, cũng không trách hài nhi được, chỉ trách thúc đã yêu người không nên yêu.
_ Cô nương làm thế không phải quá tuyệt tình hay sao?
Doanh doanh đang định động thủ thì một tiếng nói từ xa truyền tới, đó là một lão già gần đất xa trời, mái tóc bạc trắng, nhưng đôi mắt lấp lánh tinh quang có thần, đủ thấy nội công thâm sâu như biển cả. Nàng biết đây là Phong Thanh Dương lão tiền bối, có đại ân với Lệnh Hồ Xung. Lần trước nàng và LHX đi vấn an lão ở Tư Quá Nhai nhưng không gặp, không ngờ lại gặp ở đây.
_ Tiểu nữ tham kiến Phong thái sư thúc tổ Phong lão tiền bối.
_ Con à, cái gì bỏ qua được thì bỏ qua đi thôi, cô ta cũng mệnh khổ,haizzz .
Nói rồi lão thở dài đấy tiếc nuối, chữ tình đúng là lụy người, hại người . Doanh doanh bối rối vô cùng, ngày hôm nay nàng đã không thể làm chủ nữa.Nếu động thủ chỉ là trò cười, nhưng chuyện này đồn ra ngoài đến tai Lệnh Hồ Xung thì phải làm sao bây giờ?
Phong Thanh Dương làm sao không hiểu tâm tư của Doanh doanh, lão cười nhẹ nói:
_ Yên tâm đi, ta sẽ không phá hoại hạnh phúc của 2 ngươi, nhưng những người này lão phu sẽ mang đi.
Nói rồi khẽ vung tay áo, Bình Nhất Chỉ và ĐPBB bay lên bên người lão, đạp không đi mất. Doanh Doanh lạnh lùng nhìn, chuyện này nàng đã lỗ mãng, không ngờ còn có Phong Thanh Dương xen vào, giờ này ân hận cũng đã muộn rồi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét